Anh
sẽ không làm em khổ nữa đâu ….
Anh tình cờ nhìn thấy em ngồi tản mạn
trong một con phố nhỏ bé ,dưới giàn hoa phong lan màu tím trông hình dáng của
em rất dễ mến và hồn nhiên . Em khi đó chỉ mới mười ba tuổi , ấy vậy mà anh
nhìn em vô cùng duyên dáng và xinh tươi
. Em biết không, anh thích em những lúc em hay pha trò với những cuốn sách ,anh
nhìn em chăm chỉ đọc sách với một đôi mắt rất có hồn của một nghệ sỹ , những cuốn
sách giản dị lẫn mộc mạc giống hệt như tấm
lòng thơm thảo của em. Anh biết rằng, trong tâm hồn của anh không hề lãng mạn ,càng không hề tinh tế
, nhưng em biết không ,nếu em chấp nhận
con người như anh làm chồng của em, thì anh hứa ,anh sẽ có một đôi mắt sâu sắc
hơn, hiểu em hơn, và quan tâm em nhiều hơn. Em ạ, đời
người có những lúc đắng cay , có thăng rồi mới có trầm, anh hiểu cảm giác của
em khi phải xa cách ba mẹ, xa cách gia
đình lẫn quê hương em đang sinh sống, anh hiểu
cái cảm nhận trong đôi mắt của em
khi em phải chấp nhận một gã trai vừa cứng
nhắc ,vừa thô bạo , vừa mạnh mẽ như anh . Anh còn rất hiểu bản thân em ,mỗi khi em vấp ngã trên con đường, rằng em không cần
một bàn tay nắm chặt, em cũng chẳng cần một trái tim yêu , em càng không cần một
con người vỗ về khi em muốn khóc, ..Mỗi lần em buồn, là em rất thích ngồi một
mình với những bản tình ca thật buồn, mỗi khi em cần một bàn tay thì em lại bỏ
đi đâu đó thật xa chỉ là để tìm cho chính mình một khoảng trống để xoa dịu tâm trạng ,và cũng khiến cho đầu óc của mình
trở nên sảng khoái hơn , thanh lọc hơn ..Em ạ, anh đã bảo rồi mà, mọi sự cố gắng
của em chắc chắn sẽ khiên ông trời cảm động và cũng sẽ chiều chuộng trái tim của
em.. Em đừng lo chi cả nhé, anh sẽ biết cách yêu thương em nhiều hơn, sẽ hiểu
con người em hơn, và anh nhất định sẽ trở
thành một con người thật hoàn mỹ như trong con mắt của em đang chờ đợi ./
Tái
bút : Anh yêu em .
Em biết không,
khi những cơn mưa mùa hạ đã để lại những chiếc lá vàng ,những chú chim én đã bay
về tổ, những cánh hoa mùa xuân dần dần
chớm nở, cũng là lúc con tim anh đang khát khao một tiếng gọi yêu thương từ em, anh rất mong chờ
đến ngày mà hai chúng ta sẽ cầm tay nhau kí tên trên một tấm thiệp xinh xắn,
anh rất dại khờ phải không em . Anh muốn
nhìn thấy em trong màu áo trăng tinh và
cài chiếc nơ màu trắng , anh đang
hình dung rằng khi đó em của anh chắc chắn sẽ trở thành một cô nàng búp bế
trông thật là kiều diễm và vô cùng đáng
yêu .. Cuộc sống này mà, .nếu như không có sự tình cờ làm sao chúng ta có thể
quen nhau, nếu như chẳng có sự ngẫu
nhiên thì làm sao chúng mình có thể làm nên một sự nghiệp thành công giữa chốn
phồn hoa bình yên, Tái bút : Anh yêu em.
Một buổi chiều ngập
đầy nắng rơi, anh đang ngồi tán dóc và bàn công việc với những người bạn trong
công ty, thì đột nhiên ,chẳng hiểu làm sao em ạ, Trái tim của anh bỗng nhiên cảm
thấy đau nhói , anh có cảm giác giống như có một cơn bão nào đó tấn công vào
trong lòng mình. Anh đặt tay lên ngực
mình để tự hỏi với nó : Tại sao là vậy , ..Anh
nhẹ nhàng nhấm nháp một chút cà phê sữa để trấn an , anh tìm một góc
tĩnh để tự nhủ lòng mình , chẳng sao đâu
, .Em ạ, có lẽ trái tim anh nhớ em của anh chăng , anh không thể tập trung công
việc khi mà hình ảnh của em lại tràn vào
khắp trí não của em. Anh đi đâu cũng đều thấy gương mặt thơ ngây của em in khắp
cả con phố đà nẵng, thậm chí nhiều lúc anh mệt mỏi và buông thõng xuống giường
để chợp mắt thì em lại xuất hiện trước mặt anh. Phải chăng, anh và em dù cho xa
cách mấy trăm dặm, nhưng khi đã thuộc về nhau ,thì tính cách cũng giống nhau
,phải không em ..Tái bút : Anh yêu em .
Em biết không, có
những ngày không nắng cũng không mưa, không sao
cũng không trăng, ,,một mình anh ngồi nơi góc phòng của căn hộ, anh đơn
độc , anh buồn tủi, .ngậm viên kẹo bọc đường mua ở tận chợ đà nẵng mà trong lòng cứ cảm thấy nhớ em. Anh rơi vào
hố sâu của một căn phòng chật chội, anh làm việc cả ngày mà chẳng thấy mệt mỏi
chi cả,.thi thoảng anh lại tự hỏi bản thân chính mình : Mình đang làm gì , mình
đang rơi vào đâu, .,lúc nào anh cũng cảm thấy đầu óc như bị hun hút và thật là
chông chênh. Cái cảm giác trống rỗng trong trái tim luôn đi kèm với một trạng
thái chăm chỉ và cố gắng ,mà cuộc đời vẫn gọi là thành công ,là mang đến một sự
tự do về mặt tinh thần . Thới đời là vậy em nhỉ, khi người ta nhìn thấy mình
đang ngồi tán chuyện thì lại nghĩ rằng nó thật là rảnh rỗi và không biết tương
lai của nó sẽ ra sao,..Thi thoảng trong lòng anh tự nhiên lại có những suy nghĩ
rằng , thôi kệ đi, bỏ qua cho cả thế giới được an lành và hưởng một bầu không
khí thật mát mẻ lẫn trong lành. Con người của anh là vaajyem ạ, anh không thích
nói nhiều quá càng không thích thể hiện bản thân chính mình thật hào hoa trước
mặt đám đông, Nhiều khi anh bừng tỉnh lại , anh tự cho mình một khoảng không yên ả sau những
mỗi bận rộn của cuộc sống, anh đi tìm những bình yên tại một nơi nào đó , không
có một ai ,cũng chẳng không có những cái vội vã của thời gian. Đó là một nơi
ngoài thành phố đà nẵng, nơi ấy có hẳn một cánh đồng bao la mênh mông, một chút
hương đồng nội vi vu thổi vào tim, và xen lẫn một tý cơn gió trong lành ..anh mỉm cười trước nắng hoàng hôn để đón những giọt hạnh phúc mà
lần đầu tiên anh cảm nhận vào cõi lòng. Tái bút : Anh càng yêu em ,càng không
muốn em rời xa ánh mắt của anh, anh nhớ đến một bài hát nào đó :” Bạn đời ơi,
anh mơ mỗi sớm tỉnh giấc, mắt anh kiếm tìm, tai anh lắng nghe,, và vòng tay anh
rộng mở đón em vào lòng..”..Ừ thì em ạ, dẫu biết rằng đây chỉ là ngòi bút mộc mạc
của một người con trai dân xây dựng, không hoa mỹ như bông tuyết, không lãng mạn
như em đã từng viết thơ cho anh, không lãng du như nghệ sỹ. /
Ngoài kia lại mưa
nữa rồi em à, những cơn mưa cứ thổi áo ạt vào
lòng anh , anh cảm thấy thật lạnh ,nhiều lúc anh cảm thấy nhớ em , anh ước
chi thời gian có thể rút ngắn lại khoảng cách xa xôi để chúng mình có thể được gần nhau . Sáng nay anh ngồi trên văn phòng,
anh pha cho riêng mình một cốc cà phê, anh bật một bàii hát yêu thích để nhăm
nhi trong cái thời tiết lạnh lẽo này, anh lại nhớ em .
Đường phố đà nẵng
ngày cuối thu trở nên trong lành hơn, một
mình lái xe trên con đường dương quảng
hàm để tận hưởng cái se lạnh vào trái tim, anh không buồn cũng không cô độc,
anh có công việc yêu thích của mình, và anh còn có niềm đam mê riêng của chính
mình ,Anh nhớ có ai đó hay nhắc với anh rằng :” Cố gắng chăm chỉ làm việc để
sau này xây dựng cho em một ngôi nhà nhỏ giữa miền đất bình yên ,anh nhé”..Anh
lao vào với những deadline dài ngoằn, anh thức
đêm và chẳng ngủ ban ngày để chạy đua với những công trình, anh cố gắng
nghĩ ra những kế hoạch mới ,mục đích mới ,..nhằm để mang lại cho bản thân một sự
bận rộn , nhưng chủ yếu niềm vui chính của
anh là có thể mang lại cho cuộc sống của
em một sự bình an và ổn định . Điều anh tự nhủ trong lòng mỗi khi gục ngã : Phải nổ lực ,phải
cố gắng ,phải làm , phải chịu khổ cực nhiều hơn ..Thế đấy em ạ, dẫu biết rằng cuộc sống hôm nay khó khăn, ngày mai còn khó khăn hơn, nhưng
anh tin chắc một điều ,trong tương lai em của anh sẽ có một cuộc đời thật sung sướng và hạnh phúc nhất thời đại
công nghệ 5.0. P/s : Anh yếu em rất
nhiều.
Em biết không, những lúc bầu trời chập tối ,là anh
lại thích thả bộ nhẹ nhàng trên
con đường lát gạch của khu dân cư anh ở,
anh đi một mình ,anh nghe những bản nhạc buồn trong chiếc phone. Thi thoảng anh
nhìn thấy những từng đôi trai gái lả lướt nhau ,âu yếm nhau từng câu nói yêu ,
tự nhiiên lòng anh thấy chạnh lòng lại, anh rảo bước nhanh hơn ,và chím đắm vào
những bản nhạc du dương. Có những lúc anh suy nghĩ : Giá như có em ở đây để anh
được nắm tay em và cùng nhau đi dạo ,cùng nhau đi ăn , và rất có thể chúng mình
sẽ tiến xa hơn ,..em nhỉ. Bình yên không
phải những gì to tát đâu , sự bình yên là những gì anh nghĩ về em, .một cô bé vốn
thân thiện và vô cùng thú vị . Với anh ,hạnh phúc là tìm một cô gái giản đơn ,mộc mạc , quan trọng đó phải là một cô gái có tâm hồn thật đẹp ,đó không hẳn phải là một cô gái xinh đẹp nhưng phải là một cô gái với ngoại
hình dễ nhìn và dễ làm quen . Có phải là em không ..? p/s:Anh lại nhớ em ..
Ngồi viết thư cho
em , mà con tim của anh tự nhiên lại thấy mắc cười , những dòng chữ quá mộc mạc và
không hề có một chút bay bổng ,phải không em ..? Tuy anh biết là vậy ,nhưng đó
là tất cả những tình cảm trong lòng anh muốn nói với em rằng :” Em hãy cứ bình
tĩnh ,hãy cứ vui vẻ với những gì em
thích làm, hãy cứ an vui giữa cuộc sống
vội vã..”
Anh hứa ,anh sẽ
không làm em khổ nữa đâu ..em
yêu của anh ./
“ Khi em
là đóa hoa hướng dương ,
Thì anh sẽ khiến
em trở nên tươi tắn hơn .”
Bình yên là nếp
nhà có hai trái tim chúng mình , khi em là trái tim hồng
,xây cho đời ngọn lửa ấm áp ,
Anh là đại dương xanh mênh mông . sẽ cho em một sự hy vọng ..
“ Có ai đó đã từng nói rằng : Sự tin tưởng là chiếc chìa khóa để dẫn đến
con đường thành công ..”
Và với anh , em sẽ
mãi là một đóa hoa hồng thật lung linh
và xinh đẹp ..
Anh sẽ mãi là một
người đàn ông vững mạnh , xứng đáng cho em một bờ vai tựa vào những lúc em muốn khóc, anh sẽ không làm em khổ nữa đâu , em của anh ..
..
Và đó là bức thư tình dài nhất trong lịch sử của anh , em chính là người con gái đầu tiên nhận lá thư này ..
Tái bút : Anh yêu em .
#Mynh
Đây là quê hương anh , nơi đã từng dạy anh trưởng thành . |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét