Có một buổi chiều thật êm ả
Dường như trong em có hồn thơ
Chiều chiều ra đầu sông đứng ngóng
Thả cảm xúc
Giăng mồi câu đến một người.
Phải chăng anh là người tình
kiếp trước
Vậy nên kiếp này
Em
Đã trót thương anh .
Hoa tím mọc ở ven sông
Trôi xuôi dòng nước
Ngược về nơi đâu .
Sưu tầm ( Thơ ngắn )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét