Thứ Tư, 27 tháng 3, 2019

Quê tôi

Ngày Bình Yên .

Thị xã nơi tôi sinh sống ,là một vùng quê nhỏ bé ,nó như một cuốn tiểu thuyết  được cô đọng lại từ cảm xúc của những nhiếp ảnh đường phố đang đi tìm nét đẹp của một vùng quê trên bước đường phát triển ,.Nhưng dường như vùng quê ấy vẫn còn mang một vẻ hoang sơ và tìm ẩn ,Nó đang chờ ai khám phá chăng ..??
   Mỉm cười cho qua
Làng quê ấy với làn gió mát thổi nhè nhẹ trên những chặng đường nơi bước chân ta đi qua ,.
Làng quê ấy với những cái nắng dịu dàng len qua những tán lá và rơi nhẹ nhàng xuống mái tóc của những tà áo dài tung bay trong gió làm ánh lên màu nâu thật dễ thương.
Làng quê ấy với những mảng màu xanh ngắt của những đám  ruộng trải dài hai bên lối đi cùng với nụ cười duyên của các cô thôn nữ làm đậm lên một nét thật thôn quê và dân dã ..
    Mỉm cười cho qua
Và buổi sáng bình minh với những hạt sương còn vươn lại trên những chiếc lá ,chốc chốc bỗng đâu một cái gió nhẹ khẽ lay động ,rơi vào tay tôi ,Đưa lên má quệt nhẹ vào môi " Thật trong lành làm sao " .
Từng vòng quay đều đều nhịp nhàng ,Dạo một vòng quanh bờ biển với những hạt nắng đùa nhẹ trên áo ,.Đôi môi tôi bỗng mỉm cười dịu một tý như là muốn thốt lên .." Chào buổi sáng " ..
Nắng ,,nắng thật đẹp ,một màu vàng sáng rực lung linh và lăn tăn nô đùa trên mặt biển giống như những mảnh vỡ của thuỷ  tinh ,khiến  tôi chợt nhớ tới ca khúc " Nắng thuỷ tinh " của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã sáng tác .
l"" Màu nắng hay là màu mắt em Mùa thu mưa bay cho tay mềm. Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng qua thềm. Rồi có hôm nào mây bay lên. Lùa nắng cho buồn vào tóc em. Bàn tay xanh xao đón ưu phiền. Ngày xưa sao lá thu không vàng. Và nắng chưa vào trong mắt em. Em qua công viên bước chân âm thầm. Ngoài kia gió mây về ngàn. Cỏ cây chợt lên màu nắng. Em qua công viên mắt em ngây tròn. Lung linh nắng thủy tinh vàng. Chợt hồn buồn dâng mênh mang.  Chiều đã đi vào vườn mắt em.  Mùa thu qua tay đã bao lần.  Ngàn cây thắp nến lên hai hàng.  Để nắng đi vào trong mắt em.  Màu nắng bây giờ trong mắt em .""
         Mỉm cười cho qua
Một buổi sáng cuối tuần  của một vùng quê thật bé nhỏ ,thật bình dị trong mắt tôi chỉ có thể được miêu tả như thế ,?.Không xô bồ ,không nhộn nhịp ,chỉ lặng lẽ như những bản nhạc ballad được tạo nên bởi những cơn sóng, hệt như là  một món quà tinh thần dành tặng cho những người đi biển ,cho anh kia đang buông mình dưới làn nước mát,cho cô bạn với cuốn sách trên tay đang say sưa đọc  ,cho những người bạn đang mệt mỏi nơi cái phố thị sôi động muốn tìm về phút bình yên ...và cho cả Tôi một người vốn thích ngắm màu bình minh trên biển ..
         

               Mỉm cười cho qua ( Vân  )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Diễn biến năm 2021 của bạn ra sao ? Mọi thứ hãy để trôi theo tự nhiên nhé.?

Diễn biến năm 2021 của bạn ra sao ? Mọi thứ hãy để trôi theo tự nhiên nhé.? Đây là một năm bạn phải hoàn thành sứ mệnh cuộc đ...